Trong khói lửa Thế chiến II, khi đất nước chìm trong loạn lạc, có một cuộc chiến không súng đạn vẫn âm thầm diễn ra – cuộc chiến bảo vệ sách. Và ở tâm điểm nỗ lực đó là học giả Trịnh Chấn Đa (Zheng Zhenduo), người đã liều mình cứu lấy hàng vạn cuốn sách quý của Trung Hoa.
Cháy rụi cả một đời sưu tầm
Năm 1932, quân Nhật tràn vào Thượng Hải, đột nhập nhà riêng của Trịnh và phá tan tành kho sách gần 20.000 cuốn ông dày công sưu tầm. Năm 1937, hơn 10.000 cuốn sách khác của ông bị thiêu rụi khi hiệu sách Khai Minh bị đốt cháy.
"Suốt ngày đêm góc đông bắc cháy rực. Từng mảnh giấy cháy đen bay lả tả như bướm đêm... Vẫn còn nóng, vẫn còn nét chữ mờ. Đó là di cảo của tổ tiên chúng ta," ông viết.
Nhưng Trịnh không đơn độc.
Khi sách là sinh mệnh
Năm 1937, chỉ trong 6 tháng đầu sau khi Nhật Bản xâm lược toàn diện Trung Quốc, 90 triệu cuốn sách trong hệ thống thư viện đã bị phá hủy. Hàng loạt thư viện tư nhân cũng sụp đổ. Sách bị đốt, đánh cắp, hoặc bị bán tháo tại các thành phố như Tô Châu và Hồ Châu.
Trịnh hiểu rằng mất sách là mất cả văn hóa, lịch sử, bản sắc. Không thể để điều đó xảy ra. Thế là ông âm thầm bước vào cuộc chiến giữ sách – một cuộc kháng chiến không cần vũ khí.
Giải cứu trong bóng tối
Chiến trường của ông là các tiệm sách, kho lưu trữ, nhà sưu tầm, thậm chí là cả những tay buôn sách. Ông mua mọi thứ có thể, từ bản đồ đến thư tịch cổ, đặc biệt là các loại địa phương chí – loại tài liệu giúp đối phương hiểu rõ dân số, tài nguyên, kinh tế từng vùng.
Thời đó, một cuốn sách quý có giá chỉ bằng… một lít gạo. Nhưng không phải cứ có tiền là mua được. Trịnh duy trì mối quan hệ tốt với giới buôn sách, kể cả khi mua lô sách không có gì đặc biệt, để giữ được niềm tin và cơ hội chạm tay vào hàng hiếm.
Thành lập Hội Bảo tồn Sách quý
Năm 1940, bước ngoặt xảy ra. Chính phủ Trung Quốc và Anh Quốc đồng ý dùng ngân sách xây dựng Thư viện Quốc gia ở Nam Kinh – khoảng 1,5 triệu NDT (tương đương 102.000 USD thời đó) – để mua sách thay vì xây thư viện (Nam Kinh khi đó đã rơi vào tay quân Nhật).
Trịnh được rót ngân sách, thành lập Hội Bảo tồn Sách quý. Trong vòng 2 năm, họ thu mua được 60.000 cuốn, trong đó có bộ sưu tập danh giá Gia Nghi Đường (Jiayetang) – gồm các sách lịch sử triều Minh – chỉ kém mỗi thư viện Bắc Bình (nay là Bắc Kinh) về quy mô.
Năm 1940, họ mua được hơn 600 bản đồ, sau đó chuyển gấp đến Trùng Khánh theo yêu cầu tình báo. Cùng năm, một số sách được công nhận là quốc bảo được đưa ra trưng bày ở Trùng Khánh, thu hút đông đảo người xem.
Vừa làm báo, vừa in sách cấm
Trong bóng tối, Trịnh còn điều hành một nhà in bí mật mang tên Phụ Xã (Fushe), nơi năm 1938 cho xuất bản bản dịch tiếng Trung đầu tiên của “Ngôi sao đỏ chiếu rọi Trung Quốc” (Red Star over China) của Edgar Snow – cuốn sách bị quân Nhật liệt vào loại "tuyệt mật". Chúng không hề biết người đứng sau chính là Trịnh.
Để giữ an toàn, các đối tác thân cận của Trịnh ở hiệu sách Trung Hoa Thượng Hải giúp ông tránh mặt những vị khách Nhật đáng ngờ. Khi bị mua một cuốn sách có phần lời bạt chỉ trích quân xâm lược, họ lặng lẽ gỡ bỏ phần đó trước khi bán.
Vận chuyển 30.000 cuốn sách ra khỏi chiến trường
Cuối năm 1941, nhận thấy nguy cơ mất trắng, Hội quyết định chuyển sách ra khỏi Trung Quốc. Hơn 2.700 bưu kiện chứa 30.000 cuốn sách được đóng gói và vận chuyển bằng đường biển qua Hồng Kông đến Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ.
Tuy nhiên, bi kịch xảy ra.
Ngày 6/12/1941, tàu President Grant không còn chỗ chứa 111 kiện hàng cuối cùng, buộc phải gửi tạm ở Thư viện Đại học Hồng Kông.
Sáng hôm sau, Nhật tấn công Trân Châu Cảng. Ngay trong ngày, quân Nhật đánh chiếm Hồng Kông. Đến ngày 28/12, cảnh sát quân sự Nhật lục soát thư viện và tịch thu toàn bộ sách.
Trốn chạy, ẩn náu và tiếp tục sưu tầm
Sau vụ tịch thu, hàng loạt trí thức Trung Quốc bị bắt. Trịnh biến mất. Ông đổi tên, thay âu phục bằng áo dài, xách cặp da đi lại như người đi làm bình thường, nhưng thực chất vẫn lặng lẽ thu gom sách trong bóng tối.
Ngoài 30.000 cuốn mất ở Hồng Kông, Hội vẫn còn một lượng tương đương được giấu kín trong các đền chùa, tư gia ở Thượng Hải. Khi chính quyền lệnh kiểm tra từng nhà, người dân phải đốt bỏ nhiều sách báo. Trịnh cũng buộc phải tiêu hủy nhiều thư từ, tài liệu để bảo vệ vị trí cất giấu sách.
Kết thúc và hồi hương
Sau chiến tranh, hơn 20.000 cuốn sách bị Nhật tịch thu được chuyển về Tokyo, phần lớn lưu trữ ở Thư viện Đế quốc. Một học giả Nhật tên Nagasawa Kikuya được giao nhiệm vụ kiểm kê – nhưng ông cố tình kéo dài việc đó suốt nhiều năm, không muốn giao sách lại.
Năm 1946, sĩ quan Anh Charles Ralph Boxer – từng bị bắt tại Hồng Kông – vô tình phát hiện sách của chính phủ Trung Quốc trong kho sách ở Tokyo.
Đến tháng 2/1947, 34.970 cuốn sách được trả lại Trung Quốc. Ngày nay, những tài sản vô giá ấy được bảo tồn ở các thư viện Bắc Kinh, Nam Kinh và Đài Bắc.
Riêng Trịnh Chấn Đa, ông không kịp chứng kiến trọn vẹn thành quả đời mình. Năm 1958, ông tử nạn trong một vụ tai nạn máy bay khi đang làm nhiệm vụ đối ngoại. Gia đình ông đã hiến tặng toàn bộ tàng thư riêng cho Thư viện Bắc Kinh.
This article is based on the author’s book, Secret Struggle: A Scholar’s Cultural War of Resistance. SDX Joint Publishing Company, 2025.
shared via sixthtone,